Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 16/10/17.
Văn dù lời đẹp ý hay Nhưng tâm không sáng chẳng tày thất phu
Ôm bình sự nghiệp bên mình Áo chùng mài sử soi kinh trí bền
Văn nhân trọng một chữ tình Thất cơ lỡ vận mưu sinh ông đồ
Thánh hiền dạy nghĩa lẫn tình Thất văn mất sách ôm bình làm chi
Bảy năm đèn sách cha truyền Văn chương lưu loát nhưng duyên chưa tìm
Lụy tình nên phải ôm bình Rượu bao nhiêu giọt ân tình bấy nhiêu
Văn nhân buồn bã ôm bình Thất tha thất thểu vì mình hỏng thi
Ống quyển đựng chữ thánh hiền Truyền cho con trẻ vạn niên trường tồn
Khư khư ôm sách thánh hiền Thất truyền lỗi với tổ tiên ngàn đời
Đường đường một đấng anh hào Bỏ luôn ống đũa bước vào phòng thi.
Thư sinh cũng thích thịt cầy Mắm tôm một hũ đựng đầy trên tay
Còn tiền chắn cạ tổ tôm Hết tiền bê ống sớm hôm nhà người.
Vua ban một chiếc bảo bình "Mất ăn" mất ngủ hết rình rồi trông
Vì nghèo chẳng được học văn Ngày thì bê ống đêm săn tôm càng.
Anh bảy dòng dõi nho gia Đi đâu ống quyển cứ là cầm tay
Con người mà mất lương chi Văn hoa chẳng đủ bù trì cho nhau (ST)
Đầu xuân anh thất thăm đền Bê ống xóc thẻ mong lên duyên lành (ST)
Muốn ăn thịt chó mắm tôm Đừng chê văn thối, hãy ôm anh này.
Còn bình , còn uống, còn lon Còn anh bê ống, còn con tôm vàng.
"Năm Dần, Vua mở khoa thi Thất văn chàng có vinh quy khóa này"./.
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)