Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 16/10/17.
Văn chương cũng độ thánh hiền Thế mà "Bảy nổi ba chìm" khoa thi
Văn nhân cất bút ôm bình Ra nhân gian hứng nghĩa tình nước non
Thoạt trông điệu bộ nghiêm trang Lại gần mới hoá chuyển hàng bưng bê
Giữa trưa trời nắng chang chang Cớ sao mà lại lang thang bán bình
Dáng hình của kẻ thất tình Tay ôm bình rượu tưởng mình chưa say
Phũ phàng thân phận nghèo nàn Bình ngâm rượu cẩm nói toàn linh chi...
Hai tay kính cẩn dâng cao Bình cũ rượu mới mà sao ngậm ngùi
Ôm bình rượu nếp nàng hương Mà sao người vẫn vấn vương tơ lòng...
Nhớ người thao thức canh thâu Sầu thương uống trọn một bầu rượu quê
Một bình rượu trắng chơi vơi Mong ai đối ẩm chia lời ủi an
Chơi vơi sóng sánh men tình Tay ôm bình rượu bóng hình mờ xa
Hơn nhau manh áo tấm quần Văn mà đã (thất), thì thân phận gì.
Hôm nay dâng lễ lên chùa Cầu cho chơi chắn chẳng thua trận nào...
Tin tay mạnh dạn cược cao Sớ kia đã được dâng vào điện tâm
Chính điện dâng sớ hai tay Chờ chi nhất định ăn ngay cửa chì
Thất văn thất phẩm thiên kim Cớ sao lại vịnh buôn bình bán hoa
Thất phẩm tri huyện lẫy lừng Quan phục áo vải quần chùng uy nghi
Tri châu thất phẩm oai hùng Quan phục mà rộng lùng thùng tại ai...?
Bình này rượu quý vua ban Thất phu chớ có luận bàn mắm tôm.
Bê bình bê hũ về đây Rượu nếp rượu tẻ đong đầy ban cho
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)