Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 16/10/17.
Tay ai nâng chén rượu tình Để cho đàng ấy bê bình ngóng trông.
Đầu hói, mặt mũi rõ ngay, Quần là áo lụa, là tay bê bình
Bảy ngày chơi tại sân đình, Cứ tám giờ tối, ra đình thi văn.
Chỉ ham đi lễ cầu may Học hành bỏ dở, sao nên cơ đồ.
Bảy năm văn võ học hành Giờ anh ôm bình cho nàng cắm hoa.
Tay bưng hũ mắm nhoẻn cười Có kẻ chê thối, có người khen ngon...
Thất văn là tay bê bình Ra chơi sân đình rình rình bắt tôm
Em về chuẩn bị thịt cầy Anh bê lọ mắm tôm này sang nha
Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam Anh bưng chiếc lọ mua hoa tặng nàng
Văn nay đã thất thế rồi Về bê chiếc lọ ra ngồi ven sông
Bảy năm đèn sách không thành Thôi về ôm chiếc hũ sành kiếm cơm
Hai chân đứng rộng bằng vai, Quần dài áo dải, sức dai nâng bình.
Anh thất gia vốn thư sinh Văn hay chàng đọc thơ tình cho ai?
Chân quờ quạng, rượu còn ôm Lưng còng mắt mỏi tép tôm nỗi gì.
Thư sinh chẳng chịu học hành Sức dài vai rộng bê bình làm chi?
Tay ôm khư khư chiếc bình Chắc món đồ cổ đắt tiền lắm đây
Đi đâu mắt lém mày la Hay là chôm được chiếc bình của ai?
Mẹ Cha khuất bóng lâu rồi Con xin thắp nến trong đèn vu lan
Bình phong thì mặc bình phong Tu tâm dưỡng tính trong lòng bình an
Chềnh ềnh một hũ mắm tôm Nâng lên mũi ngửi, bảo thơm tuyệt vời
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)