Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 16/10/17.
Uống đi quên hết sự đời Say rồi lại thấy khát thèm bờ vai
Đứng dưới Tam Bảo lòng thành Xinh lọ nước Thánh cầu may cho đời
Cuộc đời sao lắm sầu bi Vui bên bình rượu quên đi tình đời
Một mình một hũ rượu nồng Uống vào mới thấy mênh mông đất trời
Bồng bềnh, nghiêng ngã, lả lơi Tay nâng bình ngọc muốn rời màn nhung
Bưng bình mời chút rượu đào Chè xanh dính lưỡi thuốc lào ngả nghiêng
Thuyền quyên gặp được anh hùng Lửa tình cháy rực trong chum rượu này
Giọt sầu trong lọ ngả nghiêng Đưa hồn hoang dại giữa miền giá băng
Nhớ thương bao thuở mãi còn In trong đáy lọ tình son vẹn tình
Anh về rót cả hồn thơ Gửi theo mây gió ôm bình đợi em
Vương lên môi mắt trong ngần Tình say chếnh choáng dâng tràn khát khao
Đêm buồn rượu đắng đắm say Uống hết bình rượu chẳng hay vợ về
Trăng non một mảnh trên đầu Dăm ba hạt muối một bầu rượu cay
Đàn ai thánh thót lả lơi Ngồi bên hũ rượu gửi tình cho em
Chỉ là lúc lắc cuộc chơi Chưa chi đã vội chán đời yêu men
Ông đi đâu đấy thất ơi, Đôi ba có đủ, sao thời chửa lên?
Mỗi tuần bảy tối sang em Văn ôn võ luyện cho thêm yêu đời.
Lên bài chẳng có cước gì, Thôi đành chờ thất mà chì Hai tôm
quần là áo lượt vang danh mười năm đèn sách đã thành thất quan
Tay bình, chân đất mà đi, Bước đi từng bước, sợ gì bình rơi?!!
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)