Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 9/10/17.
Mượn mùa phượng vĩ đỏ hoa. Cháu về vui với ông bà chốn quê.
Quạt nồng, ấp lạnh, sớm hôm Cầm tay dìu dắt, cho con nên người.
Cháu Ông chưa đến tuổi mười Nhớ cây gậy chống, Ông cười gõ con
Năm canh thức trọn năm canh Con thời ốm khóc, cha thời cạnh bên.
Thương cho cháu Nội Ông ghê Ba con vất vã mọi bề nghe không
Ông là đồi núi ngàn trùng Thân cây cổ thụ, ôm cùng Cháu Con.
Ông ơi! Cháu rất yêu ông! Có ông cháu thấy trong lòng luôn vui.
Dẫu cho một nắng hai sương, Tình cha cao cả, con thương vô cùng.
Con ơi nhớ đến câu này, Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan. -st- ca dao
Lục tuần cái cảnh một mình Sách xưa không học nên giờ chăm con
Sáu năm sách vở nằm lòng Mà giờ chịu cảnh một mình trông con
Tre già bao bọc măng non Cha già che chở, cho con trưởng thành.
Cháu ơi cháu lớn với ông Mai này ông mất cháu đèn hương ông
Sáu năm quan chức oai hùng Mà giờ trông cháu nhọc nhằn sớm hôm
Chồng em sách vở không hay Sáu năm cho ở trông con một mình
Lục tìm tủ sách năm xưa Bao nhiêu kỉ niệm vấn vương trong lòng
Bây giờ đèn sách sao thông Đã trên sáu chục thì thông lỗi gì
Con trốn mẹ, cha trốn vợ Dắt nhau khăn gói trốn nợ Sân Đình
Chồng già lấy vợ trẻ măng Để rồi đến lúc chăm con một mình
Mẹ mất con mới lên ba Bàn tay cha dắt con qua tháng ngày.
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)