Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 9/10/17.
Cha con đùm bọc lấy nhau Ngàn năm, đạo lý, làm câu trau mình.
Một thời ngang dọc tung hoành Nay thời thất thế dắt con ăn mày
Thế gian đạo lý thường tình Con người, người quý, con mình, mình thương.
Nắng mưa đâu quản sự đời Dắt con đi học có ngày hiển vinh
Sân đình đang mở hội thi Ông tay dắt cháu ra đình xem thi
Lục vạn lục sách lục văn Trong ba lục đấy lục nào chăm con?
Bao năm rồi? Đã bao năm? Thầy tôi cần mẫn đưa tôi qua đò
Thời gian xin hãy ngừng trôi Cho con lại được thầy đưa qua đò
Nâng niu, cốt nhục tình thâm Sau nhờ hương khói, trăm năm về già.
Theo cha đi khắp nẻo đường Mai sau khôn lớn, tỏ tường .. thế gian
Lời thơ thầy vẫn dịu dàng Dắt tôi trên những con đường ước mơ
Nắng soi xuyên suốt gió ngàn Bên em thầy đã ươm vàng giấc mơ
Dắt con lên núi ta thề Chưa qua cầu Bính chưa về Thủy Nguyên
Thái Bình là đất ăn chơi Tay gậy tay bị dắt con ra đường
Gửi theo trăm gió, ngàn mây Lòng con tôn kính đến thầy thân yêu
Một mai nên nỗi cơ đồ Con về bái tổ vinh quy ơn thầy
Mai sau bái tổ vinh quy Đưa ông lên chốn đô thành dạo chơi
Thoáng quên ngọt đắng tháng ngày Hôm nay thành đạt - dáng ngày hôm qua
Thuở xưa thầy - trò chung lối Đông sang rồi làm lòng lắm bâng khuâng
Đường vẫn dài và vẫn xa Thầy giáo cũ vẫn đưa tôi từng bước!
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)