Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 9/10/17.
Nói con, con chẳng nghe lời, Con nghe ông huyểnh hết đời nhà con
Bình phong khảm ốc xà cừ Vợ hư thời bỏ, chớ từ mẹ cha.
Trưởng nam bại, ông vải vong. Con cháu mà dại, thời hại cha ông.
Tết rồi nhà cửa trống không.. Đào mai đua nở mà ông cháu buồn.
Sáng cơm, trưa cháo, chiều trà Chăm con, chăm cháu tuổi già xa xăm.
Trẻ cậy cha, già cậy con, Trẻ thì dưỡng cây, già thì cây dưỡng.
Bé thì nhờ mẹ, nhờ cha, Lớn lên nhờ vợ, lúc già nhờ con.
Vợ bận đi cấy đồng xa Bỏ luôn chắn, phỏm ở nhà ... chăm con..
Sáu năm bú mớm con thơ Kể công cha mẹ, biết cơ ngần nào.
Sáu năm ra chốn kinh kỳ Nay về dìu dắt một đàn con thơ
Sân đình tổ chức hội thi. Cháu theo ông dắt cùng ghi tên mình.
Ông ơi ba cháu đâu rồi. Đang đi tìm mẹ,hay ngồi bốn tay.
Xa quê nhớ muối tương cà.. Nhớ hai ông cháu , đuổi gà bắt tôm.
Đời Ngoại như dốc núi non, Để cho con cháu, lon ton theo cùng
Trung Thu cả nhà đi chơi, Con đi với Bố, Mẹ đi với Bồ!
Đường đời có rộng thênh thang Bên cha, con thấy vững vàng bước chân
Đêm qua mẹ bỏ đi đâu? Cha con núi thẳm, rừng sâu kiếm tìm.
Vui chân thăm cánh đồng làng Bướm bay, cò lượn dọc ngang trên đầu.
Trẻ con khẽ níu tay già Ông cầm tay nhỏ cả nhà cùng vui
Theo cha rong ruổi bờ đê Hoàng hôn dẫn lối, đường về xa xa.
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)