Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 9/10/17.
Làm người phải có chữ tình Sáu mươi tuổi vẫn một mình nuôi con.
Cũng bởi mẹ cháu vàng son Để giờ tôi phải nuôi con một mình.
Sáu năm, sáu đứa, sòn sòn Xách đồ, cuốn gói, dắt con lên rừng.
Mấy ai hiểu được chữ ngờ Để giờ ông cháu thẫn thờ trông nhau.
Sớm chiều quanh mấy vườn rau Ông đây cháu đấy thi nhau nô đùa.
Ai rao bán sách đầu làng Lục ông dắt cháu vội vàng ra mua.
Quanh năm thua chắn bẽ bàng Con ơi chớ học chắn làng như cha
Lục tuần chưa được thảnh thơi Vẫn còn con nhỏ, à ơi suốt ngày.
Lục tuần tránh sách chôn văn Vui cùng con cháu làm chân bảo đồng
Trẻ thời cắp sách theo cha Đến khi về già dắt cháu vui chơi
Cha đi giải trí Sân Đình Bạch thủ Lục Sách lại ăn cửa Chì .
Chiều chiều dắt cháu rong chơi Ông khen cháu hát à ơi u òa!!!
Đường quê khấp khểnh bấp bênh Tay con nắm nhẹ gập ghềnh bước cha.
Cũng vì gà trống nuôi con Công danh sự nghiệp vẫn còn dở dang.
Chỉ vì kiếm tý nối dòng Để nay sáu chục, còn bồng con thơ.
Dắt con đi khắp nẻo đường Cha là thần tượng làm gương soi vào.
Tổ tôm, chắn cạ chả màng Ung dung dắt cháu, ra đàng dạo chơi.
Cháu ơi cháu kéo từ từ Kẻo ông mà ngã ai đưa cháu về
Thế là từ dạo em đi Tôi thành gà trống một mình nuôi con
Lục tuần bác vẫn còn son.. Hỏi ra mới biết , bác còn con thơ.
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)