Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 2/10/17.
Lục tìm trong chốn nhân gian Vạn người ắt có trăm dân cuốc cày
Giữa đồng như kẻ dở hơi Ngửa mặt nhìn trời, trách nắng, trách mưa.
Trông trời trông đất trông mây Trời yên biển lặng cấy cày đỡ lo
Sớm hôm chăm chỉ miệt mài Thẳng lưng như cuốc chẳng ai dám cười
Đừng thấy chống cuốc mà khinh Tôi làm hết sức hết mình lúc chơi
Sáu năm quần mảnh áo manh Ra đồng cuốc đất đứng canh ông trời
Tấm thân còm cõi liêu xiêu Cả đời cuốc đất đời cha nhọc nhằn
Trông thì nhàn nhã thế thôi Một vai tôi gánh cả đôi vợ hiền
Trung Thu trăng sáng hơn gương Bác lục vác cuốc ra vườn ngắm trăng
Nhà to lại bốn mặt tiền Nhớ đồng chống cuốc đâu phiền đến ai
Đêm nay trăng sáng ngày rằm Sách cuốc đứng ngắm chị Hằng mà vui
Đêm trăng ông đứng một mình Mong con, mong cháu xum vầy cùng ông
Trăng thu không có đèn lồng Cầm cuốc đứng ngắm mà lòng vẫn vui
Lục Ông chống cuốc đầu bờ Ngước trông nắng hạn, vọng chờ mưa.. xa..
buồn buồn trống gậy ngắm trăng thương cho chú cuội lẻ loi một mình
Một đời nửa thực nửa hư Ra đồng chống cuốc đứng mơ chân dài
Trung Thu là tết thiếu nhi Còn ông sách cuốc ông đi ra đồng
Tiếc công cuốc ý trồng thơ Bài hay trộm vặt bơ vơ đứng nhìn
cụ ông cầm cuốc ra đồng mồ hôi ướt áo mà lòng vẫn vui
Cằn khô phúc lộc nhờ trời Trách mình phận mỏng vun trồng chẳng nên
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)