Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 25/9/17.
Chân què chống gậy sợ quê Cầm cây chùy sắt, ra bề ta đây.
Nghe tin trộm cướp đến làng Cầm chùy vác gậy, vội vàng chạy ra.
Sinh ra vốn bị tật nguyền Khổ công luyện mấy đường quyền phòng thân
Bưởi cao, chân gãy ngại trèo Cầm cây chọc rụng, tiếng đeo cả đời.
Lục Vân chọc bưởi bên đàng Có cô thiếu nữ ngắm chàng thư sinh.
Hôm qua còn đến gọi đò Hôm nay võng lọng thủ giò cưới xin
Lục văn chống gậy ngoài sân Theo cô Tam vạn múa lân ngoài đình.
Yêu người như thể yêu thân Lục Vân xin nguyện đưa chân rước nàng!
Văn ôn võ luyện thành tài Cầm kì thi hoạ, mua hai đường quyền
Lục tuần đâu tuổi đã già Văn hay, võ giỏi khoe ra với đời.
Ơi ông Đồ Chiểu đâu rồi Con ông đội nắng chọc trời ngoài kia..
Bưởi đâu chưa được trái nào Ba chân bốn cẳng chạy chạy cứu thân
Chùy kia anh chỉ hỏi trời Làm sao cho hết ở đời bất công
Đông Thành có Lục Vân Tiên Đánh tan bọn cướp cứu Kiều Nguyệt Nga.
Đơn chùy-quả bưởi, chân cong Cũng mang trời rộng giang hồ ở trong
Trai thời trung hiếu làm đầu Gái thời tiết hạnh là câu trau mình. (St)
Trường côn múa máy giữa đường Quần điều áo đỏ, ngỡ phường múa lân.
Sớm hôm võ luyện chuyên cần Anh hùng nuôi trí, giúp dân diệt tà.
Ra đường sợ chó cắn quàng Bẻ cây làm gậy, nhằm làng đi vô.
Người ta làm lụng liên miên Còn ông chống cuốc ngưỡng thiên tháng ngày
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)