Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 25/9/17.
Bưởi nhà vừa mọng, vừa ngon, Sao anh không chọc còn nhòm bưởi ai?
Ở nhà cơm hẩm, muối rang Ăn xong chọc bưởi chàng, nàng cùng vui
Năm xưa lấp bể, dời non Về già vác gậy dạy con chẳng thành.
Ơi người quân tử tài danh Cầm que chọc bưởi xem anh thế nào?
Anh đây lửa, đạn đã từng Chú có cầm gậy cũng đừng dọa anh!
Thương em nên mới đi đêm Cầm chầy vác gậy xông lên trai làng
Lục văn chọc bưởi, vác chùy Khen ai khéo vẽ nên tranh họa đồ
Xưa kia lục tỉnh bốn bề Ngàn năm văn vật bây giờ là đây
Gắng công kén hộ cốm vòng Kén chồng chọc bưởi là lòng em vui
Ngàn năm văn hiến long thành Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai.
Vân tiên vác gậy cứu kiều Bút hoa xin chép nên thơ lưu truyền.
Khen cho chí lớn nam nhi Cầm que chọc bưởi nói gì được đây
Màn đông tử gối ôn công Xiêng năng tập luyện võ công vác chùy
Giữa đường gặp chuyện bất bình Ai kia sao giống dáng hình Vân Tiên?
Gặp đời anh lục vân tiên Muôn dân trăm họ gặp lành, ấm no
Lục tuần bác vẫn phải lo Văn nhân sỉ tử, phải lo học hành
Ai qua ghé khúc Lục Đầu Thái - Kinh - Nam - Đuống - Thương - Cầu nên văn
Sáu năm áo mẹ cơm cha Có văn, có võ mới ra con người
Bảy với ba văn ra một chục Tam tứ lục anh tính lại cửu chương
Lựa cột anh dựng đòn tay Bào trơn đóng bén nó ngay một bề
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)