Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Nước ròng bến lại bơ vơ Thuyền đâu xa lắc xa lơ hởi thuyền
Thuyền xưa giờ đã sang sông Còn đây bến cũ chờ mong ngậm ngùi
Anh con đò nhỏ không về bến Lạc sóng hoàng hôn sóng tự đáy lòng
Con đò chỏng chơ ngoài bến Khóc nhiều khi mỗi lúc heo may về
Con đò còn đậu bến sông Hỏi đâu cô lái, theo chồng xứ xa
Con đò bến nước cây đa Nao lòng lữ thứ một tà áo xưa
Chiều nay trên bến sông xưa Con đò cũ ấy chẳng đưa người về
Thuyền đi bỏ lại bến sông Mặc con sóng cuốn bềnh bồng tình ai.
Thuyền ai lơ lửng bên sông Có lòng đợi khách hay không hỡi thuyền?
Đò đưa sóng đập mạn thuyền Nhịp nhàng ta hát lời nguyền trăm năm
Thuyền tình ngập ánh trăng thơ Đôi ta không biết bến bờ là đâu.
Thuyền này đỗ bến duyên tình Em theo anh nhé đôi mình có nhau
Duyên ta ví tựa thuyền tình Ba đào lắm lúc, yên bình lắm khi
Ai về kinh bắc hội lim Ngắm đôi trai gái mạn thuyền giao duyên
Thuyền tình em cứ lả lơi Vào bờ chẳng đặng, ra khơi chẳng đành
Năm xưa đèn sách đêm ngày Giờ đây thất nghiệp còn đò ra sông
Lệ sầu dẫu chảy thành sông Thuyền anh trôi mãi bởi không bến bờ
Phải chăng bến vẫn còn duyên Hay thuyền chán cảnh truân chuyên quay về
Quanh năm vất vả thuyền chài Ngư ông ngồi đếm từng ngày đã qua
Thuyền đi thuyền có vấn vương? Có còn nhung nhớ có thương bến bờ.
Thuyền đi biền biệt muôn phương Để bờ bến cũ đêm trường đợi mong
Một mai thuyền có trôi xuôi Bến đây nguyện sẽ lở bồi đợi mong.
Một ngày tựa mạn thuyền rồng Còn hơn một kiếp ở trong thuyền chài
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)