Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Xa xa bóng một con đò. Một cô gái nhỏ vọng hò trên sông.
Cứ ngồi ngó mãi ra sông. Trông con đò khách giữa giòng lại qua
Thuyền rằng có biết tình tôi Lênh đênh con sóng xa rồi cõi hư
Con đò cũ,mảnh trăng xưa Chìm chưa, chẳng biết...chìm chưa...chưa chìm
Ước rằng bến được chạm tay Chẳng rời thuyền bến mỗi ngày quyện nhau
Con đò buồn chẳng muốn đưa Nước buồn lặng lẽ chiều chưa vương tầm
Hình như từ dạo dở dang Con đò bến cũ võ vàng thề xưa
Một mình sông vắng chiều nay. Con đò lẻ bóng cuối ngày chơi vơi
Nặng mang một khối ưu phiền Thuyền tình lạc bến tơ duyên lỡ làng
Hoàng hôn tím đỏ con đò. Mái chèo khua nước đôi bờ lẫn sương
Con đò nợ với bến quê. Mùa thu nợ với bốn bề lá bay.
Ân tình bến nhớ sao dời Thuyền đi bến lại đơn côi nhớ thuyền
Nhớ con đò đậu bến mơ Cắm sào treo ánh trăng ngơ ngác sầu
Xa con đò nhỏ sông quê Xa anh xa chị nhớ về mẹ cha
Dòng sông lưu luyến tỏ tường Mạn thuyền e ấp canh trường bên nhau
Thuyền tình chở Sách đi đâu Để cho Sĩ tử chờ lâu thế này.
Khách đi có nhớ Thuyền tình Năm năm Thuyền vẫn ân cần đón đưa
Đêm đêm vẳng tiếng đò đưa Thuyền ai cập bến , đón người qua sông
Thân em như chiếc thuyền tình Gió đưa sóng đẩy biết mình dạt đâu
Thuyền về có nhớ bến chăng Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)