Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Yêu Em mới nửa mùa thôi Bất ngờ bão nổi thuyền trôi lạc dòng.
Bến sông lặng lẽ đợi đò Trầu vàng chẳng bán anh đem cho nàng
Tôi nào đâu được yên lòng Từ ngày thuyền đã xa dòng sông quê
Bến nước con đò bội bạc Mươi thề chín hứa vội vã phôi pha
Từ khi em bước theo chồng Con thuyền bỏ bến, nước bồng bềnh trôi
Con đò lạc giữa sông mơ Tao nhân xao xuyến hồn thơ gọi về
Đôi bờ lá hát huyên thuyên Ta và em đã du thuyền thơ xuân
Sóng êm vỗ nhẹ con đò Vàng gieo ngàn ảnh gọi mơ theo về...
Thuyền về đến bến sông trăng Gặp cô thôn nữ.. hỏi rằng có duyên ?
Thuyền em buông nhịp trên sông Ngược xuôi muôn nẻo mà chồng thì chưa
Trên sông vẳng tiếng đò đưa Giật mình tưởng tiếng người xưa vọng về
Thuyền em vội cặp bến thơ Đưa anh sang đậu bến chờ đôi ta
Trăng lên lấp lánh ánh cười... Con đò ngược nước, tiếng chèo ngân nga
Đợi đò còn nắng lưa thưa Đò không người lái ai đưa tôi về
Xin cô mở rộng tấm lòng Lái con đò nhỏ tôi mong từng giờ
Thuyền tình còn thắm sông dài Đã bao nhiêu khúc trăng cài bến mơ
Đò ơi sao nỡ hững hờ Để em lẻ bóng bên bờ sông tương ?
Thuyền ai thấp thoáng trên sông Phù sa chín nhánh Mê Công chia cùng
Có hay mỗi nhịp chèo buông Mấy con sóng nhỏ ngược thuyền em đi
Có dòng sông trắng lưa thưa Con đò rất tím người đưa sang bờ
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)