Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Thuyền ai lại nỡ sang sông Để trăng ngơ ngác giữa dòng bạc phơ
Thuyền tình thấp thoáng chân bờ Bến xưa xanh thẫm nước lờ mờ sương
Những đêm trăng đứng nghiêng nghiêng Thuyền xa bến cũ thuyền về nơi đâu ?
Thuyền tình đã bỏ bến sông Em có còn nhung nhớ nữa hay không ?
Trả tôi về với ngày xưa Con đò em có còn đưa không nào ?
Những đêm tối ánh trăng sao Thuyền tình cập bến lòng nao nao lòng
Nắng lên má ửng hồng đào Mái chèo lươn lướt thuyền chao bồng bềnh
Thuyền tình ở lại đón đưa Duyên em mơn mởn như chưa lỡ làng
Đò đầy chở khách sang sông Lại về với bến, đò không phụ tình
Đường quê cỏ lá nội miền Nấp song song với lòng thuyền sông Thu.
Phiêu du bến vắng chiều mưa Con đò không bến hắt hiu dặm trường
Mênh mông nơi giữa biển trời Cáng buồm no gió, lòng người bâng khuâng.
Bến thơ khách đợi, thuyền chờ Sông trăng hẹn ước, ai hờ hững đâu
Nước trời hai lớp in mây Con đò ngang lại chở đầy người qua
Anh sang buông nhịp, khởi đầu Du thuyền xuân đến xanh màu mây xanh
Thuyền tình đèn tỏ trăng lu Nhớ dòng sông hậu đã ru thuở nào.
Có còn chăng đó con đò Trên sông Thạch Hãn câu hò lướt ngang
Đời ta như một con thuyền Xa dòng sông mẹ, bồng bềnh muôn nơi
Con đò í ới câu chào Bà ba ẻo lả dạt dào sóng đưa
Lao xao trong chuyến đò ngang Có người lữ khách sang làng quê em
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)