Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Con đò xưa lạc bến tình Tình anh, em thả giữa dòng sông xưa
Cây đa bến cũ còn đây Con đò còn đó ngất ngây cõi lòng
Con đò chở chữ cho đời Muôn đời tổ quốc sáng ngời Việt Nam.
Thuyền đi nhớ biết bao nhiêu Quê em Đồng Tháp “Thúy Kiều” tái sinh
Thuyền ai tải trái mộng vàng Đưa người lữ khách về làng quê em
Thuyền tình sông nước quê ta Thuyền sang bờ biển lớn hay là năm châu
Sông gì có lúc cũng nông Thuyền tình muôn thuở đầy dòng thời gian.
Mộng mơ chi nữa em ơi Con đò vô định như người không tên
Ngày tàn rồi lại sang đêm Dòng sông vẫn thế, thuyền anh nơi nào?
Đêm dài nhấp nháy ánh sao Gió lay liên khúc thuyền chao bồng bềnh
Em tê tái bước lang thang Thuyền tình lảo đảo ngút ngàn khơi xa
Quê hương vang bóng chập chờn Con thuyền bến cũ có còn Người xưa
Hay là đã tới nắng trưa Thuyền sang bến mới lặng đưa tình hờ
Đò xưa hoa lục bình trôi Ta dìu nhau đến đây ngồi ta chơi
Sang xuân em vẫn là Thu Trường giang lộng gió ta ru thuyền tình
Quê hương lồng lộng xuân sang Bến xưa còn đó thuyền giờ nơi nao ?
Dòng sông sóng dữ bồng bềnh Biết bao giờ lặng thuyền tình em qua
Tháng năm thì cứ dần trôi Thuyền tình thì cứ hết đi lại về
Nếu như lỡ chuyến đò này Thời ta xin hẹn tháng ngày kiếp sau
Đò ơi có biết ai chờ Tôi người lữ khách từ bờ Hậu Giang
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)