Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Năm nay thời phận thở dài Thuyền ơi yêu bến sông này thì sang
Mỗi mùa mỗi trận bão lòng Năm canh đọc sách phòng không não nề
Đò đưa cuối chuyến sông chiều Có Người lữ khách hướng theo tương phùng
Bờ dương khoe sắc áo hồng Thuyền ra khơi nhịp mênh mông biển tình.
Thuyền người vượt biển, qua sông Thuyền tôi lặng lẽ ở trong Sân Đình.
Trả mây trả gió huyên thuyên Đẩy đưa em lái con thuyền bơ vơ
Con thuyền tình mãi trôi êm Làm sao thấu nổi con tim cỡ nào
Sông buồn sông lại lặng thinh Gió buồn gió thổi rung rinh thuyền tình
Đôi khi sông cũng buồn buồn Thuyền chưa cập bến đã buông mái chèo
Sông buồn ta cũng buồn theo Thuyền ai nào nỡ lòng neo lưng chừng ?
Căng buồm thuyền muốn vượt sông Vươn ra biển lớn thỏa lòng ngao du
Một hôm đã cuối sông chiều Đò đưa lữ khách, hiu hiu nắng vàng
Con đò cập bến bờ ngang Có cô thôn nữ ở làng ven sông
Yêu nhau cứ ngỡ lâu rồi Con thuyền tình đổ bến xưa muôn đời
Nhớ em nhớ tự ngày nào Thuyền em còn đứng bến lao đao tình
Lênh đênh hoa tím lục bình Thuyền em lướt sóng có mình em thôi
Sông dài cuồn cuộn nước trôi Thuyền em cũng đến được nơi tôi chờ
Vội vàng sang trú làng bên Thuyền em bị đắm không tìm đâu ra
Năm thương bến đợi lâu rồi Thuyền đi ngày ấy em ngồi với ai ?
Thế là em lại xướng sai Chíu cây ngũ sách , lại khai có bòn.
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)