Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Chồng chèo vợ lái con thuyền Qua muôn trùng sóng, tới miền đất mơ.
Thuyền đã bỏ bến sông thơ Vào chùa rồi có được chờ tôi không ?
Chiều xuân trong gió lang thang Thuyền đi có khách vội sang nơi nầy
Em buồn nắng cũng đổ mưa Thuyền em vẫn đợi như chưa lỡ làng
Thuyền đi đã mấy năm rồi Tìm người như ý, tìm đời bình yên
Băng qua bão nổi dễ chìm Con thuyền khi đã thiếu em chung tình
Mùa thu ánh nước trong veo Nước ôm đôi bóng thuyền neo bến tình
Lấy chồng em bước theo chồng Sớm hôm chài lưới, ta cùng bên nhau.
Chiều buồn lấp kín non xanh Đò đêm sương trắng dầm mành tóc tơ
Bến chưa hề có hững hờ Mà thuyền nghiêng ngã thẩn thơ xứ người
Thuyền trôi theo những tháng ngày Ngoài như tiên nữ, trong ray rứt lòng
Thuyền tình trôi miết lững lờ Chao nghiêng con sóng lờ mờ bóng gương
Từ khi thơ chảy thành dòng Thuyền qua đất khách tình bồng bềnh trôi
Thuyền tình thỏa nỗi mong chờ Thiên đường là đã tới bờ bến thương
Thuyền tình như những bến sông Khi người mong tới, khi không ai chờ
Con đò bên bến sông Lô Sao tôi cứ ngỡ như em đang về
Sen hồng, để ngắm cho vui. Cô em táy máy rủ tui, Chống xuồng.
Bên kia thuyền cũng đi rồi Để em ôm chiếc bóng ngồi cô đơn
Đò xưa đà lộng trăng ngà Tôi sang đây đợi đến năm sáu lần
Hè vui đi bắt chuồn chuồn Chiều thu mát mẻ chèo xuồng tắm sông.
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)