Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Thuyền trôi sóng rẽ đôi đường Mái dầm khua nước... nước vương trăng cười
Con đò chở ánh trăng rơi Nhưng không còn nữa tiếng cười cố nhân
Từ nay đò vắng em qua Con đò buồn nhớ... người ta đi rồi
Ngày mai đò cũng qua sông Đò đưa người ấy theo chồng đi xa
Thương thân cô độc giữa đời Một con đò nhỏ nước vơi nước đầy
Bóng con đò...đêm sương gió Bóng ai lạc giữa đêm trường khói mây
Con đò trôi... bóng trăng gầy Gác dầm... ai lái vơi đầy...nhớ thương
Luân hồi kiếp mới được trao Tôi - con đò lướt, dạt dào bến mê.
Con đò - duyên ép bến hoa Chở bao nhiêu lứa xuân qua “tối mờ”
Bờ xa quằn quại khách trông Vẫy tay chào gọi chờ mong đò về
Xa xa bóng một con đò Một cô gái nhỏ vọng hò trên sông
Có con đò nhỏ về thăm Bến đò ngày cũ buâng khuâng một chiều
Gật gù đò muốn sang sông Thơ anh rộ tứ làm chồng đò em...
Áo dài duyên dáng nõn nà Muốn qua sông quá đò à duyên mơ
Con đò quyện sóng lắc lư Lung linh sương nắng bồng hư sợi tình
Con đò nằm đợi người sang Thương nhành hoa cải lang thang giữa dòng
Ai về cho nhắn đôi lời Gửi con đò cũ một trời vấn vương
Nghĩ thương lời chị dặn dò Mười lăm năm đắm con đò xuân xanh (Tâm Sự Nàng Thúy Vân)
Con đò khua nước buồn tênh.. Sau lưng bến lạnh....bồng bềnh đánh rơi..
Con đò khua nước qua sông Tiễn người con gái...lấy chồng phương xa..
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)