Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Con đò ngày cũ còn vương Mái chèo khua nước đoạn trường bi ai.
Xuôi thuyền đi khắp đông tây. Tìm bao hư ảo để nay ngỡ ngàng .
Bến chờ thuyền vắng đã lâu Cây sào ai cắm để đau lòng đò.
Thôi đành chịu sóng to vùng vẫy Bến đợi hoài chẳng thấy thuyền đâu
Anh về đò đã sang sông Ngậm ngùi lặng đứng nhìn dòng nước trôi
Đò sang bến khác cắm sào Để cho lữ khách năm nào chờ mong.
Rong chơi thuyền mãi xa bờ Bến buồn rười rượi mong chờ ngày trôi
Thuyền rằng có biết tình tôi Lênh đênh con sóng xa rồi cõi hư
Mộng nhìn bến đỗ đâu chừ Đơn phương hình bóng tương tư thuyền về
Bến hoài vẫn mãi câu thề Vô tình thuyền chẳng cận kề bến mơ
Lời xưa muôn kiếp đi cùng Thuyền vui bến mới não nùng tiếng yêu
Thuyền ơi..ta nhớ em nhiều Bao đời sóng dạt bao điều mộng say
Ước rằng bến được chạm tay Chẳng rời thuyền bến mỗi ngày quyện nhau
Nặng mang một khối ưu phiền Thuyền tình lạc bến tơ duyên lỡ làng.
Thuyền ân ái.. cập bờ bến ấy Gió căng buồm.. sóng dậy yêu thương
Dòng sông lưu luyến tỏ tường Mạn thuyền e ấp canh trường bên nhau
Dòng sông ôm chặt thuyền đưa Mơn man nhẹ lướt rặng dừa ngó lơ
Dòng sông xưa vẫn miệt mài Đưa thuyền dong ruổi qua vài bến mơ
Ân tình bến nhớ sao dời Thuyền đi bến lại đơn côi nhớ thuyền
Cũng vì một tiếng đò ơi Một lần thảng thốt một đời lênh đênh
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)