Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Duyên ai lỡ chuyến đò sang Tôi xin làm bến đò ngang đôi bờ
Bến xưa thấp thoáng ai ngồi Con thuyền lảo đảo ra khơi biển tình
Hỏi tim tim nghẽn mạch hồng biết về đâu hỡi thuyền không bến chờ
Số nghèo mang kiếp phù du. Mệt thân bóng chiếc đẩy đu thuyền đời.
Một hôm buồn bỗng tròn vo Em đã vội bước xuống đò sang sông
Cánh buồm như mảnh trăng non Tìm nơi bến đậu, lòng son ai chờ.
Mấy đò cũng một sông đời Yêu Em da diết, yêu người mênh mông
Đò xuôi đò ngược đò ngang khi nao sóng lặng đò sang đôi bờ
Đò ơi đò đến đi nào xuôi cùng con nước chảy vào con tim.
Em về khuấy động cơn mưa. Bão lòng sóng dậy đong đưa thuyền đời.
Thuyền ai xuôi ngược xuôi ngang chở hoa trái ngọt, chở nàng thơ yêu
Ước mong ấy tự đây rồi Thuyền ơi cập bến cho Tôi gởi lòng
Thuyền đời trôi dạt muôn phương. Ý thơ chất chứa mộng thường phút giây.
Thuyền chàng lảo đảo ngàn khơi Vẫn chung một hướng đất trời xa xăm
Biển xanh sóng vỗ bập bềnh. Thuyền Cha chở nặng, dập dềnh lắc lư.
Thuyền ơi xin ghé bến mơ Chở ta lạc lối cập bờ môi tiên.
Cánh buồm theo nước xuôi dòng Để cho bến cũ, nặng lòng ngóng trông.
Thuyền ai thấp thoáng giữa dòng Tải đầy vị ngọt nỗi lòng tiên yêu
Mỗi Sông mỗi bến cho mình Đò đưa lữ khách hành trình non thơ
Trăng đi trăng đứng lưng trời Thuyền ai cập bến ấy người ở đâu
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)