Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Con đò quyện sóng ra khơi. Lung linh sương trắng, lả lơi bóng tình.
Em - đoá hoa hồng luyến láy Như cánh buồm mưa huyền ảo đong đầy
Hoàng hôn rỏ máu chân trời Cho dù quá lứa chẳng rời bến xưa..
Dong buồm qua bến tương tư Không hơi rượu vẫn lắc lư mạn thuyền.
Lênh đênh sóng biển Trường Sa Thuyền anh ôm súng nhớ về quê hương.
Hoàng hôn xuống núi liêu siêu Bóng thuyền bến đợi khuyết chiều trời xa..
Người đi người bỏ bến tình Thuyền xưa bến cũ một mình lẻ loi..
Cắt đôi ngọn gió chiều đông Con đò ép sóng cong sông bắc cầu..
Đò ngang em lướt chiều nay Cho anh một phút vơi đầy nghiêng sông..
Con thuyền rẽ sóng xa bờ Cây đa già cổi chơ vơ dáng gầy
Bây giờ thơ thẩn mình ta Chiều chiều ra bến, xa xa trông thuyền.
Sóng êm vỗ nhẹ con đò Vàng gieo ngàn ảnh gọi mơ theo về
Cúc nở tung cánh hoa vàng Bến sông đò đã sang ngang ngậm ngùi
Chỉ đàn bà hiểu đàn ông Chỉ thuyền biết biển mênh mông nhường nào
Sớm ngày thong thả dạo chơi Bến sông một chiếc thuyền rời cõi hư
Bến sông một chiếc thuyền đò Vàng bông hoa cải, tơ vò mấy nong
Thương cho thuyền đã sang ngang Đò đi lạc bến nên mang u sầu
Bến sông thấp thoáng con đò Mùa hoa năm trước đã xa bến bờ
Chỉ lòng rối rắm đường tơ Thuyền xa bến cũ hừng hờ tin yêu
Thả thuyền theo dọc bến sông Trời xanh nước biếc trong lòng nhởn nhơ
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)