Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Bến sông nay vắng con đò Để ai hát tiếp điệu hò quê hương
Bến xưa, bướm cũ, vườn cà Đò chiều xuôi mái theo tà áo bay
Nghĩ thương lời chị dặn dò Mười lăm năm đắm con đò xuân xanh
Người xưa đã chết bao giờ Mà sao sông cũ con đò không đưa
Con đò khua nước qua sông. Tiễn người con gái...lấy chồng phương xa
Người sang một chuyến đò ngang Người về lại chuyến đò ngang đưa về
Tôi đi chọn chuyến đò đời. Vượt bao gian khó đưa người qua sông
Bác đò trên bến sông quê Đêm khuya vắng khách chở thuê trăng vàng.
Nổi nênh một mảnh trăng rơi Con đò soi bóng thảnh thơi bến làng
Thuyền xa bỏ bến Sông Cầu Trong cơn gió lộng, xa nhau mịt mù
Một ngày thuyền neo bến sông Anh làm Thơ để em bồng bế con
Con đò trên bến sông êm. Chở trăm nhung nhớ, vạn niềm yêu thương.
Con đò nho nhỏ đêm khuya. Sao không chở mộng sẻ chia nỗi lòng
Quay thuyền về lại bến sông Trổi lên từng khúc nhạc lòng ngỗn ngang
Con đò nghịch nước xa xôi. Nàng là tiên nữ, ta người hát rong
Hoàng hôn đến bến sông rơi Thuyền nan vẫn sáng bờ đôi mát dần
Đò xưa đã cập bến sông Còn thương, còn nhớ, còn mong làm gì
Lục bình tim tím gầy hao Nhuộm sao thuyền bến đủ màu thủy chung ?
LĂNG CÔ vắng bóng con đò. Hải Vân du khách tắm bờ biển khơi.
Bến sông một buổi chiều đông Trời quang mây tạnh sao không thấy đò .
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)