Lông mồm đã cáu rồi nha Đập bàn đập ghế rất là oai phong Tưởng rằng tè bậy là xong Ai ngờ bị tóm nên nông nỗi này.
Sượng sùng thông cũng ngừng reo Giận thay dòng nước trong veo lộng hành Nỗi niềm thấu tận trời xanh Thông trong trắng, bỗng chốc thành nhuốc nhơ.
TƯỜNG THUẬT TRỰC TIẾP TRẬN ĐẤU MUỘN VÒNG 2 GIẢI ĐẤU THIÊN SƠN CHIẾT MAI THỦ LẦN 3 NGÀY 27/2/2023 [ĐOẠN MỞ ĐẦU] Trăm năm trong cõi người ta Chữ “TÀI” chữ “MỆNH” khéo nịnh nhau Trải qua vòng một mở đầu Cúi đầu nhắm mắt gắp dầu ngại chi (232 điểm) Trời xanh ai có lạ gì Tư phong bỉ sắc cớ gì không ghen Vòng hai chuẩn bị trước thềm Đúng ngày Y TẾ (27/2) êm đềm được không …………. [ĐOẠN VÀO TRẬN] Vào trận gió nổi đùng đùng Làm luôn ván láo sao dừng được đây Âm năm mốt (-51) điểm thế này Liệu rằng MẠNH ĐỨC hôm nay có lành Giữa trận gió thảm mưa sầu Đánh gì lên đó mất ù liên miên Được ù thì bị nhà trên Đè ngấu đè nghiến ưu phiền xanh xao Đưa nhà dưới vào rọ nào Thì bị đè ngược thế nào mới thôi ………….. [ĐOẠN KẾT] Mới hay muôn sự tại trời Có “TÀI” nhưng lại là người về sau (bét) Do ăn ở hay thế nào Mà bị trời đọa đất đày hôm nay Thiên sơn chiết thủ thế này Lần sau không dám đêm ngày tham gia Bát gạo giữ để ở nhà Cho lũ nheo nhóc (Tây Bắc) cháo gà qua đêm Đêm quê chẳng thấy êm đềm Trách trời, trách phận không thương lấy mình Huyền đề rồi lại lông mồm Thêm tai dê nữa, tướng này biết sao Thôi thì gió lạnh trời cao Một mình một ngựa đi vào THIÊN THU
Bỗng nghe tiếng thác ào ào Ngó quanh chỉ thấy mỗi Tào A Man Nước nôi lênh láng ngập tràn Cỏ cây bật rễ theo làn nước trôi Thông già than khóc ỉ ôi Côn trùng như đỉa phải vôi khác gì Một lần Tào tặc ra uy Cỏ cây thống khổ sầu bi ngập trời Biển Hồ sóng nước đầy vơi Bẽ bàng cát lở đất trôi theo dòng Mấy cô má đỏ môi hồng Nhác trông thấy cũng xiêu lòng giời ôi Anh hùng chí dũng ngời ngời Phun mưa gọi gió cho đời nể nang Bấy chầy yên ngựa dọc ngang Oai hùng đứng đó tựa hàng thông xanh Hiên ngang đạo mạo hùng anh Tiếng trùm thiên hạ xứng danh Bễ mồm
Tào xưa đích thị anh hùng Tào nay ấy kẻ vô rừng "lẩy cu" Tào xưa khiếp vía kẻ thù Tào nay chém gió tít mù Nghinh Phong Tào xưa mê gái má hồng Tào nay mê mẩn cháo lòng tiết canh Tào xưa huynh đệ vây quanh Tào nay thiên lý độc hành một thân Tào xưa lẫm liệt công thần Tào nay lấm lét như dân buôn vàng Tào xưa bờ cõi mở mang Tào nay đánh dấu gốc bàng gốc me...
Trăm năm Tào vẫn là Tào Hoa Dung thoát hiểm đã vào vòng ba Rõ là quỉ quyệt ranh ma Lắm mưu nhiều kế đã qua ải rồi Vòng sau lại chễm trệ ngồi Dương dương tự đắc coi giời bằng vung Yêng hùng ơi hỡi yêng hùng Trung Nguyên độc chiếm một vùng bao la Giặc già ơi hỡi giặc già Nhớn bùi bé ngọt chả tha thứ gì Phủ đường nhan nhản thê nhi Khắp vùng sơn cước còn ghi dấu Tào Khác chi ác bá cường hào Cho nên thiên hạ ai nào không căm
Muộn phiền Tào giữ trong lòng Đừng mang reo rắc buồn sông tủi hồ Người như con cá mắm khô Lấy đâu ra nước mà thò ấy ra...
Chưa đi chưa phỉ lời nguyền Đi rồi mới ngán đất miền Gia Lai Cũng đành đá nát vàng phai Biển Hồ để lại một hai nỗi niềm...
Đứng nhìn phố Núi Phờ Lây Mà trong sâu thẳm bụng đầy tương tư Giữa vùng cỏ mọc âm u Bỗng đâu một chú chim cu ra ràng...
Người ta lén lút mặt che Còn anh ngoảnh mặt như khoe với đời Hỏi trong thiên hạ mấy người Quay lưng để mặc những lời dèm pha Miễn là phấn khởi tuôn ra Rùng mình một phát thò ra thụt vào
Chưa đi chưa biết Biển Hồ Đi rồi mới biết phải thò chi ra Hỡi người quân tử hào hoa Mặc nhiên đứng đó, người qua mặc người Mấy cô sơn nữ tủm cười Liếc nhìn thôi cũng rụng rời chân tay Mắt nhìn mà dạ ngất ngây Trách người quân tử chả quay lại nhìn...