Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 16/10/17.
Học trò tốn vải dài lưng Đến khi đầu hói mới mừng vinh quy
Áo dài đầu hói bưng bình Tần ngần đứng ngóng mong mình đỗ cao
Áo quần đượm vẻ nho gia Vô văn, vô đức thật là tiếc thay ...
Tay ôm bình sớ dâng Người Mong cho con cháu tươi cười ấm no
Trò nghèo cắp cháp đứng hầu Bảy năm văn vở vẫn trầu kẻ sang
Không văn mà tỏ tinh tường Áo quần nho nhã cũng phường háo danh
Học chi cho lắm văn vần Nói câu cộc lốc chính là thất văn
Dài lưng tốn vải ai ơi Văn không một chữ võ thời thiếu chiêu
Thịt chó phải có mắm tôm Thay vì đựng bát sao không đựng bình
Quần dài áo xếp luột là, Bình tôi luộc đá, cau mày nhà vua!
Hôm qua đến chơi nhà nàng Thấy cái bình quý chàng liền ôm luôn
Cho người nhậu tít trời mây Sún răng quắp cả bàn tay trong quần ( sưu tầm)
Văn nhân bê lọ súc bình Vẫn không phai nhạt dáng hình thanh tao.
Thất tình vẫn cứ tơ vương Văn hay chữ tốt vẫn thương phận nghèo
Quần chùng tướng mạo thanh tao Ôm bình cắp tráp, bước vào vườn thơ.
Thất tình lục dục ở đời Văn thơ nào thể kể lời hết đây
Áo quần nho nhã mà chi Bình thư rỗng tuếch, văn thì thất ngôn
Ai ngờ kết đỏ nhà trên Chi thì không đánh đánh toàn thất tam
Quần chùng dấp dáng thanh tao Bình thư nho nhã bước vào Hội thơ
Bao năm đèn sách hói đầu Trò nghèo thì vẫn phải hầu bề trên
Nhân văn áo gấm lượt là Thất ngôn điêu ngữ chỉ là con tôm
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)