Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 2/10/17.
Người đời cuốc đất trồng cây Đêm ngày trăn trở ta đây trồng người
Lặng nhìn đồng lúa trĩu bông Ơn trời, đã chẳng phụ công cuốc cày.
Ngửa mặt như trách trời cao Mùa màng, lũ cuốn, sống sao bây giờ.
Oán trời mưa bão triền miên Lão nông chống cuốc, nhìn lên lắc đầu.
Anh kia cuốc đất be bờ Ruộng em liền thửa, sao thò cuốc sang.
Tháng sáu, nắng lửa như rang Cớ gì đầu hói, không mang mũ vào.
Trai khôn vác cuốc ra đồng Để cho gái dại thích không muốn về.
Giữa trưa, trời nắng chang chang Có anh đầu hói mơ màng ngắm mây.
Đồng xanh ngả bóng chiều tà Nghỉ tay dựng cuốc trông xa cánh cò.
Vụ chiêm lúa đã bội thu Lão nông chống cuốc đợi vụ mùa sang.
Quang Ước, xưa cũng làm nông Hôm nay dựng cuốc, thoả lòng làm thơ.
Lúa kia giờ đã trổ đòng Mong trời mưa xuống cho bông thêm dày.
Ngày xưa một nắng hai sương Bây giờ thì đã đường đường tổng quan.
Lúa vàng nặng cánh đồng chiều Lão nông chống cuốc nhìn trời sợ mưa.
Nắng mưa đâu quản thân già Sáu mươi, còn sức, vẫn ra cuốc đồng.
Cha già, mẹ héo, con đông Vợ lại thai nghén, mình ông phải cày.
Ai ơi nhớ lấy câu này Siêng năng, cày cuốc, cho đầy nồi cơm.
Lão phu vốn nghiệp ruộng đồng Nay thời hạ cuốc, lên đồng vịnh thơ..
Nông dân nghĩ cách làm giầu Ngẩn ngơ chống cuốc, trọc đầu chưa ra
Chắc " thai nghén" chứ ko " thái nghén" bác nhỉ...: ))
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)