Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 18/9/17.
Vắng đò sóng nước lại to Tâm tư như thể tơ vò quẩn quanh
Hoàng hôn tím đỏ con đò. Mái chèo khua nước đôi bờ lẫn sương.
Lái đò người ấy nghỉ rồi Lấy chồng đơn giản cô thôi chèo thuyền .
Cô đò có cặp mắt huyền Đi theo tôi khắp mọi miền gần xa
Con đò nợ với bến quê. Mùa thu nợ với bốn bề lá bay
Thuyền tình lơ lửng trên sông Vì em đã quyết một lòng đợi anh (st)
Nhớ con đò đậu bến mơ. Cắm sào treo ánh trăng ngơ ngác sầu.
Anh hùng sánh bước thuyền quyên Ông tơ kết tóc nên duyên sắt cầm !
Xa con đò nhỏ sông quê. Xa anh xa chị nhớ về mẹ cha.
Người về hoa cải đơm bông Đò xưa nhớ bến, sông sâu nhớ thuyền
Phiêu du bến vắng chiều mưa. Con đò không bến hắt hiu dặm trường.
Lênh đênh trên chiếc thuyền nan Nước dâng sóng lớn lật tan có ngày
Ngũ tuần đâu phải đã già Thuyền tình anh lái như là trai tơ
Sang sông ai nhớ con đò. Người thầy tóc bạc bài thơ năm nào.
Thuyền tình đội nón ra khơi Có con cá chép nó bơi cửa Chì St
Một đêm nằm ở thuyền rồng Cảm như chín tháng ở trong thuyền chài (St)
Con đò dịch đít sang ngang Bên sông có một cái làng thò ra (st)
Đò chiều chở nắng sang ngang Mái chèo khoả vỡ ánh vàng trên sông St
Ai ơi thương lấy ngư dân Thuyền nan vượt bể muôn phần hiểm nguy.
Đò đi qua bến phong trần Sóng tình xô đẩy bến gần thành xa
Các tên cách nhau bởi dấu phẩy(,)